|
Nghiên cứu được thực hiện nhằm xác định các yếu tố có ảnh hưởng đến sự gắn kết của giảng viên, nhân viên với tổ chức; đo lường mức độ ảnh hưởng của các yếu tố đến sự gắn kết với tổ chức và đưa ra một số giải pháp nhằm nâng cao sự gắn kết của họ đối với tổ chức tại Trường Đại học Xây dựng Miền Tây. Tác giả sử dụng mô hình nghiên cứu gồm 06 thành phần: Bản chất công việc, Thu nhập, Phúc lợi, Lãnh đạo, Môi trường làm việc, Cơ hội đào tạo và thăng tiến với 06 giả thuyết tương ứng với từng thành phần được phát triển dựa trên cơ sở lý thuyết về các yếu tố ảnh hưởng đến sự gắn kết của giảng viên, nhân viên đang làm việc tại Trường Đại học Xây dựng Miền Tây. Nghiên cứu định tính được thực hiện nhằm điều chỉnh, bổ sung biến quan sát cho các thang đo. Nghiên cứu định lượng thực hiện với 170 giảng viên, nhân viên. Tác giả đã tiến hành phân tích, đánh giá các thang đo lường các yếu tố ảnh hưởng đến sự gắn kết của giảng viên, nhân viên với tổ chức thông qua phương pháp thống kê mô tả, kiểm định độ tin cậy Cronbach’s Alpha, phân tích nhân tố khám phá EFA, phân tích tương quan, phân tích hồi quy tuyến tính. Kết quả nghiên cứu trong phân tích hồi quy đã xác định được 05 yếu tố ảnh hưởng đến sự gắn kết của giảng viên, nhân viên với tổ chức Trường Đại học Xây dựng Miền Tây. Trong đó yếu tố ảnh hưởng mạnh nhất đến Sự gắn kết là Cơ hội đào tạo và thăng tiến, yếu tố đứng thứ hai là Lãnh đạo, thứ ba là yếu tố Phúc lợi, thứ tư là yếu tố Bản chất công việc và cuối cùng là yếu tố Môi trường làm việc. Từ đó tác giả đưa ra các hàm ý quản trị cần thiết và phù hợp với tình hình thực tế của đơn vị để nâng cao các yếu tố ảnh hưởng đến sự gắn kết của giảng viên, nhân viên với tổ chức, góp phần quan trọng trong việc nâng cao hiệu quả tổ chức trong thời gian tới.
|